TÌNH PHỤ
**********
Viết lời : Trần Minh Tuấn
Nói lối
Xin người nhắc nửa mà chi
Chuyện tình ngày đó còn gì mà mong
Đâu rồi lời nhớ lời thương
Từ khi cất bước sang sông theo người
Lý Mỹ Trà
Bến sông xưa tiển nhau đi lời yêu không tròn
Chiều mưa thu từng giọt rơi se thắt con tim
Thôi lở làng thôi mong chờ ngày bên nhau
Chúc cho nhau lần cuối
Mắt hoen bờ mi tiển em bên người..lòng..chua cay
VỌNG CỔ
1..Người ra đi bỏ lại tôi nơi bến đợi ngày xưa cùng nhau hẹn ước , mười năm bên nhau cùng xây mộng đẹp thôi thế từ nay tan vở giấc....mơ...hồng
Bến trăng xưa thôi hết mong chờ
Con tim đơn côi vì ai nức nở , như con đò nằm bến lở chờ trăng
Còn gì đâu khi tình phụ ra đi , lời thở than khóc phận cơ hàn
Ai có ngờ tình nay đã chia phôi , trái tim hao mòn ôm sầu thổn thức
2..Bây giờ mỗi đứa một nơi , mang theo ký ức một thời sắc son
Trái tim nầy đã hao mòn , ôm sầu khắc khoải héo hon phận mình
Nở phụ tình nhau cất bước bên người
Cung đờn nắn phím so dây , bao nhiêu thương nhớ đong đầy người ơi
Nhưng thôi biết trách ai đây , người qua bên ấy quên rồi tình tôi
Hương xưa tình hởi phai màu , nợ duyên dang dở một trời đau thương
Nói lối
Phận nghèo bạc bẽo hẵm hiu
Tình duyên tan vỡ như bèo nổi trôi
Còn đâu mộng ước bên người
Bởi duyên không trọn tình chơi vơi buồn
VỌNG CỔ
5..mười năm bên nhau đờn nâng cung bay bổng , người hởi nơi đâu cung sầu nức nở nghe lá thu rơi buốt giá ...tâm ...hồn
Lòng đắng cay hai chử tủi hờn
Người đi ngày ấy chiều loang tím , vụn vỡ câu thề tình phụ nhau
Thôi cũng đành tan vở ân tình đau , để tôi ở lại một mình trong nuối tiếc
Tình ơi sao nở chia ly , đêm về đẫm lệ sầu bi một mình
Nghỉ 4 nhịp
LÝ BÔNG DỪA
Ơi tình giờ đã phôi pha
Vì đâu tan vỡ hai nơi duyên tình chúng ta
Mười năm tình thắm bên nhau
Ai nở quên lời đành phụ tình nhau
Giờ đây người ở phương nao
Trời đông se lạnh thôi đừng đợi mong
VỀ VỌNG CỔ
Đêm nay mờ tỏ ánh trăng , tôi đem gom hết nhớ mong trao người
Mừng ai hạnh phúc bên người , cam lòng phận bạc ngậm cười lệ rơi
Tình ơi xin hãy ngũ yên , hoàng hôn sắc tím chiều nghiêng giọt sầu
**********
Viết lời : Trần Minh Tuấn
Nói lối
Xin người nhắc nửa mà chi
Chuyện tình ngày đó còn gì mà mong
Đâu rồi lời nhớ lời thương
Từ khi cất bước sang sông theo người
Lý Mỹ Trà
Bến sông xưa tiển nhau đi lời yêu không tròn
Chiều mưa thu từng giọt rơi se thắt con tim
Thôi lở làng thôi mong chờ ngày bên nhau
Chúc cho nhau lần cuối
Mắt hoen bờ mi tiển em bên người..lòng..chua cay
VỌNG CỔ
1..Người ra đi bỏ lại tôi nơi bến đợi ngày xưa cùng nhau hẹn ước , mười năm bên nhau cùng xây mộng đẹp thôi thế từ nay tan vở giấc....mơ...hồng
Bến trăng xưa thôi hết mong chờ
Con tim đơn côi vì ai nức nở , như con đò nằm bến lở chờ trăng
Còn gì đâu khi tình phụ ra đi , lời thở than khóc phận cơ hàn
Ai có ngờ tình nay đã chia phôi , trái tim hao mòn ôm sầu thổn thức
2..Bây giờ mỗi đứa một nơi , mang theo ký ức một thời sắc son
Trái tim nầy đã hao mòn , ôm sầu khắc khoải héo hon phận mình
Nở phụ tình nhau cất bước bên người
Cung đờn nắn phím so dây , bao nhiêu thương nhớ đong đầy người ơi
Nhưng thôi biết trách ai đây , người qua bên ấy quên rồi tình tôi
Hương xưa tình hởi phai màu , nợ duyên dang dở một trời đau thương
Nói lối
Phận nghèo bạc bẽo hẵm hiu
Tình duyên tan vỡ như bèo nổi trôi
Còn đâu mộng ước bên người
Bởi duyên không trọn tình chơi vơi buồn
VỌNG CỔ
5..mười năm bên nhau đờn nâng cung bay bổng , người hởi nơi đâu cung sầu nức nở nghe lá thu rơi buốt giá ...tâm ...hồn
Lòng đắng cay hai chử tủi hờn
Người đi ngày ấy chiều loang tím , vụn vỡ câu thề tình phụ nhau
Thôi cũng đành tan vở ân tình đau , để tôi ở lại một mình trong nuối tiếc
Tình ơi sao nở chia ly , đêm về đẫm lệ sầu bi một mình
Nghỉ 4 nhịp
LÝ BÔNG DỪA
Ơi tình giờ đã phôi pha
Vì đâu tan vỡ hai nơi duyên tình chúng ta
Mười năm tình thắm bên nhau
Ai nở quên lời đành phụ tình nhau
Giờ đây người ở phương nao
Trời đông se lạnh thôi đừng đợi mong
VỀ VỌNG CỔ
Đêm nay mờ tỏ ánh trăng , tôi đem gom hết nhớ mong trao người
Mừng ai hạnh phúc bên người , cam lòng phận bạc ngậm cười lệ rơi
Tình ơi xin hãy ngũ yên , hoàng hôn sắc tím chiều nghiêng giọt sầu