HOA ĐẤT CỦA MẸ
**********
Viết lời : Trần Minh Tuấn
NÓI LỐI
Bao đêm rồi mẹ vẩn ngồi như thế
Ngắm hình con như vẩn hãy còn đây
Nghĩ về xưa những khoảnh khắc sum vầy
Tấm thân mẹ cứ hao gầy vì thương nhớ
LÝ CÁI MƠN
Nhìn hình con thơ
Mẹ rơi nước mắt
Lúc tiễn con đi
Khi đời tuổi con còn xanh
Tiếng quê hương cùng sông núi các con lên đường
Ngày con đi mẹ mừng và lo
Mong nước non mau bình yên
Cho con về với mẹ ..đoàn ..viên
VỌNG CỔ
1..từng ấy thời gian trôi qua và quê hương đã không còn khói lửa , mẹ vẩn thương nhớ các con ra đi vì non sông chiến đấu ...kiên...cường
Thời gian trôi không quay lại bao giờ
Những đứa con ngày nào của mẹ , sớm tối quây quần trong mái lá đơn sơ
Rồi một ngày mẹ nhận được hung tin , cha hy sinh trong trận càn của giặc
Nén nổi đau gạt nước mắt vì các con , mẹ kiên cường với tinh thần bất khuất
2..theo gót cha các con của mẹ cũng trở thành chiến sỹ , tiếng gọi quê hương tiếp bước lên đường
Mẹ già thương nhớ chờ con trở về
Bao tháng năm mong đợi mỏi mòn , đau đớn hây tin các con mẹ đã hy sinh
Ra đi khi tuổi đời hãy còn son , làm tròn trách nhiệm với quê hương sông núi
Bây giờ lòng mẹ tái tê , chồng con đi mãi không về đơn côi
NÓI LỐI
Bàn tay gầy héo đồi mồi
Bát cơm quả trứng mẹ ngồi đợi con
Con mẹ ở chốn tượng đài
Hãy về bên mẹ chỉ vài giây thôi
VỌNG CỔ
5..ngày chiến thắng khắp non sông ngập màu cờ đỏ , nhưng các con của mẹ vẩn còn nằm đâu đó hồn hòa theo những khúc ...quân ..hành
Dâng hiến tuổi xuân lai láng cho đời
Mẹ đã sinh ra những người con xuất sắc , quên tuổi xuân thì diệt giặc xâm lăng
Tuổi xế chiều chỉ còn mẹ trông trăng , thắp nén hương cỏi vĩnh hằng thương nhớ
Cuộc đời mẹ bao gian nan trắc trở , các con hy sinh mình mẹ ở dương trần
6..đất nơi các anh nằm xuống giờ mọc lên loài hoa lạ , tỏa hương ngọt ngào như lòng mẹ thương con
Loài hoa ấy mẹ đặt tên là Hoa Đất , đứng thẳng kiên cường như con mẹ ngày xưa
Tháng bảy về trời lại đổ cơn mưa , nhớ các con mẹ lại nhìn loài Hoa Đất
Gió lùa hiu hắt khói nhang , bóng mẹ thầm lặng nơi nghĩa trang nhạt nhòa
Tay run run đặt cành hoa trước bia mộ , các con mẹ nhìn dõi mắt ngước theo
Con đi chinh chiến vì sông núi , Hoa Đất ngát hương Mẹ cuối đời
**********
Viết lời : Trần Minh Tuấn
NÓI LỐI
Bao đêm rồi mẹ vẩn ngồi như thế
Ngắm hình con như vẩn hãy còn đây
Nghĩ về xưa những khoảnh khắc sum vầy
Tấm thân mẹ cứ hao gầy vì thương nhớ
LÝ CÁI MƠN
Nhìn hình con thơ
Mẹ rơi nước mắt
Lúc tiễn con đi
Khi đời tuổi con còn xanh
Tiếng quê hương cùng sông núi các con lên đường
Ngày con đi mẹ mừng và lo
Mong nước non mau bình yên
Cho con về với mẹ ..đoàn ..viên
VỌNG CỔ
1..từng ấy thời gian trôi qua và quê hương đã không còn khói lửa , mẹ vẩn thương nhớ các con ra đi vì non sông chiến đấu ...kiên...cường
Thời gian trôi không quay lại bao giờ
Những đứa con ngày nào của mẹ , sớm tối quây quần trong mái lá đơn sơ
Rồi một ngày mẹ nhận được hung tin , cha hy sinh trong trận càn của giặc
Nén nổi đau gạt nước mắt vì các con , mẹ kiên cường với tinh thần bất khuất
2..theo gót cha các con của mẹ cũng trở thành chiến sỹ , tiếng gọi quê hương tiếp bước lên đường
Mẹ già thương nhớ chờ con trở về
Bao tháng năm mong đợi mỏi mòn , đau đớn hây tin các con mẹ đã hy sinh
Ra đi khi tuổi đời hãy còn son , làm tròn trách nhiệm với quê hương sông núi
Bây giờ lòng mẹ tái tê , chồng con đi mãi không về đơn côi
NÓI LỐI
Bàn tay gầy héo đồi mồi
Bát cơm quả trứng mẹ ngồi đợi con
Con mẹ ở chốn tượng đài
Hãy về bên mẹ chỉ vài giây thôi
VỌNG CỔ
5..ngày chiến thắng khắp non sông ngập màu cờ đỏ , nhưng các con của mẹ vẩn còn nằm đâu đó hồn hòa theo những khúc ...quân ..hành
Dâng hiến tuổi xuân lai láng cho đời
Mẹ đã sinh ra những người con xuất sắc , quên tuổi xuân thì diệt giặc xâm lăng
Tuổi xế chiều chỉ còn mẹ trông trăng , thắp nén hương cỏi vĩnh hằng thương nhớ
Cuộc đời mẹ bao gian nan trắc trở , các con hy sinh mình mẹ ở dương trần
6..đất nơi các anh nằm xuống giờ mọc lên loài hoa lạ , tỏa hương ngọt ngào như lòng mẹ thương con
Loài hoa ấy mẹ đặt tên là Hoa Đất , đứng thẳng kiên cường như con mẹ ngày xưa
Tháng bảy về trời lại đổ cơn mưa , nhớ các con mẹ lại nhìn loài Hoa Đất
Gió lùa hiu hắt khói nhang , bóng mẹ thầm lặng nơi nghĩa trang nhạt nhòa
Tay run run đặt cành hoa trước bia mộ , các con mẹ nhìn dõi mắt ngước theo
Con đi chinh chiến vì sông núi , Hoa Đất ngát hương Mẹ cuối đời