ĐỜI VÔ THƯỜNG
********
viết lời : Trần Minh Tuấn
NÓI LỐI
Cỏi hồng trần ngàn lần rơi lệ
Dẩu biết vô thường là thế ai ơi
Sao vẩn sầu bi trăm ngàn ai oán
Hây tiếc trần gian một thuở đam mê
VỌNG CỖ
1..hỏi trần gian ai mà sống mãi . có ai chắc mình không trải tử sinh qua kiếp ...luân ..
hồi
Dẩu giàu sang hây phận cơ hàn
Trăm đường tơ cũng trở về một cõi, vô thường rồi thoát khỏi sầu bi
Có những điều cứ để tạo hóa đến tự nhiên, chớ gượng ép cho lòng u phiền vây lấy
Nhớ dặn lòng phải biết sửa đổi bản thân , biết sám hối ăn năn nhận ra lầm lổi
2..chuyện tử sanh luôn là định luật , sự thật chẳng thay bởi đời là vô thường
Nếu như tâm chẳng muốn u sầu
Buồn vui giữa cuộc nhân sinh , an nhiên ta bước qua nghìn trùng chông chênh
Nghoảnh nhìn thế cuộc mông mênh , thời gian bao bận nhớ quên khóc cười
Trần gian hửu sắc hửu hình , chỉ mong hạnh phúc an bình là vui.
NÓI LỐI
Chiếc lá vàng rồi bay về viển xứ
Cỏi trần gian vốn dỉ rất vô thường
Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Cứ an nhiên đời cỏi tạm người ơi
VỌNG CỔ
5..rồi một ngày kia ta bước đi nhẹ như mây gió , bao sân si phải đành buông bỏ hồn thảnh thơi cuối nẻo... quay ...về
Kiếp nhân sinh lắm nổi đoạn trường
Vô thường một cỏi hư không , trầm luân một thuở bụi hồng nhân gian
Người đời trả nợ cho nhau , ngày vui ngắn ngủi biết bao muộn phiền
Trời chiều bóng ngã về Tây , ta còn gồng gánh đắng cay trăm bề
6..ôi danh lợi ta đam mê một thuở , trôi xuôi dòng bọt nước phù du
Vô thường một cỏi chơi vơi ,kẻ mong ra khỏi người kia bước vào
Đời nầy còn lắm lao đao ,hãy dành tốt đẹp ngọt ngào cho nhau
Sinh ra tay trắng bàn tay , đến khi khuất bóng chẳng thay đổi gì
Đời người hết hợp rồi tan , lợi danh quyền tước vô thường hành trang
Quay về sống với chân tâm , hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
********
viết lời : Trần Minh Tuấn
NÓI LỐI
Cỏi hồng trần ngàn lần rơi lệ
Dẩu biết vô thường là thế ai ơi
Sao vẩn sầu bi trăm ngàn ai oán
Hây tiếc trần gian một thuở đam mê
VỌNG CỖ
1..hỏi trần gian ai mà sống mãi . có ai chắc mình không trải tử sinh qua kiếp ...luân ..
hồi
Dẩu giàu sang hây phận cơ hàn
Trăm đường tơ cũng trở về một cõi, vô thường rồi thoát khỏi sầu bi
Có những điều cứ để tạo hóa đến tự nhiên, chớ gượng ép cho lòng u phiền vây lấy
Nhớ dặn lòng phải biết sửa đổi bản thân , biết sám hối ăn năn nhận ra lầm lổi
2..chuyện tử sanh luôn là định luật , sự thật chẳng thay bởi đời là vô thường
Nếu như tâm chẳng muốn u sầu
Buồn vui giữa cuộc nhân sinh , an nhiên ta bước qua nghìn trùng chông chênh
Nghoảnh nhìn thế cuộc mông mênh , thời gian bao bận nhớ quên khóc cười
Trần gian hửu sắc hửu hình , chỉ mong hạnh phúc an bình là vui.
NÓI LỐI
Chiếc lá vàng rồi bay về viển xứ
Cỏi trần gian vốn dỉ rất vô thường
Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Cứ an nhiên đời cỏi tạm người ơi
VỌNG CỔ
5..rồi một ngày kia ta bước đi nhẹ như mây gió , bao sân si phải đành buông bỏ hồn thảnh thơi cuối nẻo... quay ...về
Kiếp nhân sinh lắm nổi đoạn trường
Vô thường một cỏi hư không , trầm luân một thuở bụi hồng nhân gian
Người đời trả nợ cho nhau , ngày vui ngắn ngủi biết bao muộn phiền
Trời chiều bóng ngã về Tây , ta còn gồng gánh đắng cay trăm bề
6..ôi danh lợi ta đam mê một thuở , trôi xuôi dòng bọt nước phù du
Vô thường một cỏi chơi vơi ,kẻ mong ra khỏi người kia bước vào
Đời nầy còn lắm lao đao ,hãy dành tốt đẹp ngọt ngào cho nhau
Sinh ra tay trắng bàn tay , đến khi khuất bóng chẳng thay đổi gì
Đời người hết hợp rồi tan , lợi danh quyền tước vô thường hành trang
Quay về sống với chân tâm , hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương