Vị đắng cho em
*******************************************
Tác giả: Cẩm Hằng
Nói lối
Có cuộc tình làm vị ngọt bờ môi
hãy cho tôi tận hưởng hương vị nồng
tôi ôm ấp trọn đời trọn kiếp
là kẻ tha phương phiêu bạc nơi xứ người.
Vọng cổ câu 1
Hỡi những ai đã từng xa quê hương xứ sở
mới hiểu cuộc sống gian nan vất vã thăng ..... trầm.
Lạc lỏng bơ vơ thân xác đọa đày.
Có ai muốn mình chịu nhiều phiền lụy
nhưng kiếp làm người số phận riêng mang.
Cảnh chợ đời vất vã truân chuyên
một mái ấm đơn sơ chưa từng hưởng trọn.
Ngày qua ngày gạo chợ nước sông
nặng cho thân mình phải đeo mang gồng gánh .....
Vọng cổ câu 2
Định số sẳn dành đành đón nhận mà thôi
Khi em thèm món ngon vật lạ
nhưng hỡi ơi trong túi không tiền.
Mỗi ngày hai bữa cơm đạm bạc no lòng.
Nhìn chúng bạn được thương yêu trìu mến
được mẹ cha từng buổi đón đưa.
Nhìn lại bản thân sao tủi hổ vô cùng
cũng là trang lứa như nhau sao mình bạc phần vô phước.
Đêm đêm em thầm nghĩ cho phận mình
số trời sẳn dành thì đành chấp nhận mà thôi ......
Vọng cổ câu 6
Ta nên đón nhận oán trách có thay đổi được gì đâu.
Lý trăng soi
Mong trời cao hiểu thấu cho lòng
đời em xót xa trăm chiều
mỗi ngày trôi qua để em vui cười
Mong ngày sao mùa xuân tươi sắc
thỏa lòng ước mong
như người ta êm ấm bên nhau
hoa khoe sắc màu sáng rực ngày sao.
Về xề câu 6
Ánh bình minh cho ta rộn ràng muôn sắc thắm
hướng về tương lai để đón giấc hương nồng.
Khi xa quê hương mới hiểu đời ta cô lẻ
lúc khó khăn mới thấu hiểu lòng người.
Chẳng có ai giàu ba họ khó ba đời
cho ta một chút nghĩa tình thân thương.
*******************************************
Tác giả: Cẩm Hằng
Nói lối
Có cuộc tình làm vị ngọt bờ môi
hãy cho tôi tận hưởng hương vị nồng
tôi ôm ấp trọn đời trọn kiếp
là kẻ tha phương phiêu bạc nơi xứ người.
Vọng cổ câu 1
Hỡi những ai đã từng xa quê hương xứ sở
mới hiểu cuộc sống gian nan vất vã thăng ..... trầm.
Lạc lỏng bơ vơ thân xác đọa đày.
Có ai muốn mình chịu nhiều phiền lụy
nhưng kiếp làm người số phận riêng mang.
Cảnh chợ đời vất vã truân chuyên
một mái ấm đơn sơ chưa từng hưởng trọn.
Ngày qua ngày gạo chợ nước sông
nặng cho thân mình phải đeo mang gồng gánh .....
Vọng cổ câu 2
Định số sẳn dành đành đón nhận mà thôi
Khi em thèm món ngon vật lạ
nhưng hỡi ơi trong túi không tiền.
Mỗi ngày hai bữa cơm đạm bạc no lòng.
Nhìn chúng bạn được thương yêu trìu mến
được mẹ cha từng buổi đón đưa.
Nhìn lại bản thân sao tủi hổ vô cùng
cũng là trang lứa như nhau sao mình bạc phần vô phước.
Đêm đêm em thầm nghĩ cho phận mình
số trời sẳn dành thì đành chấp nhận mà thôi ......
Vọng cổ câu 6
Ta nên đón nhận oán trách có thay đổi được gì đâu.
Lý trăng soi
Mong trời cao hiểu thấu cho lòng
đời em xót xa trăm chiều
mỗi ngày trôi qua để em vui cười
Mong ngày sao mùa xuân tươi sắc
thỏa lòng ước mong
như người ta êm ấm bên nhau
hoa khoe sắc màu sáng rực ngày sao.
Về xề câu 6
Ánh bình minh cho ta rộn ràng muôn sắc thắm
hướng về tương lai để đón giấc hương nồng.
Khi xa quê hương mới hiểu đời ta cô lẻ
lúc khó khăn mới thấu hiểu lòng người.
Chẳng có ai giàu ba họ khó ba đời
cho ta một chút nghĩa tình thân thương.